Điểm chung của những cô gái này là đều có một tình yêu mãnh liệt dành cho những chiếc moped – hay còn được gọi là xe đạp máy.
Những tiếng sét ái tình
Nếu nói con gái yêu bằng tai thì chưa đủ đối với những cô nàng chơi moped vì tình yêu của họ với chiếc xe được thể hiện bằng cả mắt và tai. Bởi moped không chỉ yêu kiều quyến rũ mà còn đọng lại cho người chơi những tiếng nổ “pành pạch” đứt quãng.
Kiều Trinh – cô gái sở hữu đến 3 chiếc moped kể lại về những ngày đầu tiên: “Rất tình cờ, trên đường, mình gặp một anh chàng đang đi chiếc xe đạp gắn máy trông rất bắt mắt, có tiếng nổ lạch bạch rất thu hút. Mình bám theo gần hết đường Bưởi chỉ để hỏi về chiếc xe”.
-c9705.jpg)
Kiều Trinh bên chiếc Moped của mình
Với Tú, cô gái trẻ sinh năm 1993 thì câu chuyện đến với moped có phần thức thời hơn. Một lần lang thang trên Facebook, Tú tình cờ tìm thấy trang của hội Moped Hà Nội, thấy những chiếc xe “ngộ ngộ”, cô gái liền bấm nút "join" vào câu lạc bộ.
Mỗi ngày tìm hiểu thêm được một ít thông tin, qua những buổi off, moped đã khiến cô nàng không thể ngồi yên trước màn hình máy tính nữa. Tú đã lấy về cho mình 1 anh chàng Piaggio Bravo màu trắng tinh khôi.
Linh Chi – cô gái trẻ nhất chơi xe moped mới 19 tuổi thì câu chuyện có vẻ thuận lợi hơn rất nhiều. Học năm thứ nhất khoa Thiết kế thời trang – Cao đẳng nghệ thuật Hà Nội, mang sẵn trong mình nỗi say mê cái đẹp. “Chỉ nhìn thôi là em đã kết ngay rồi” – Chi bộc bạch rất hồn nhiên.
Thuận lợi vì cô bé có người anh đang sở hữu 1 chiếc Piaggio Ciao, 1 chiếc xe Piaggio Bravo. “Đầu tiên là mượn, sau đó là không chịu trả, và sau đó em ép bán cho em” – Chi cười nói khi kể về câu chuyện người anh yêu xe, không chịu nhượng cho đứa em gái chiếc moped.
Con gái đi moped
-c9705.jpg)
Muốn đạp nổ máy, phải đu cả người lên như thế này là chuyện bình thường
Con gái đi xe 2 thì đầu tiên là chuyện xăng dầu. Tú đã có 2 tuần đầu tiên học cách pha dầu và đạp xe. Hầu hết dòng xe moped đều phải đổ xăng pha nhớt, pha cũng phải đúng tỷ lệ xăng và nhớt để xe hoạt động hiệu quả.
-c9705.jpg)
Tú đã từng đạp chiếc Piaggio Bravo của mình hơn 10km để đi rửa bình xăng
Trái ngược với Tú, Kiều Trinh lại mắc tính "đoảng", khi mới rước người tình trăm năm Cady 1964 về. Chưa quen đổ xăng, ước lượng xăng vì không có đồng hồ báo nhiên liệu như xe hiện đại nên không ít lần bình cạn khô khiến cô nàng phải ì ạch đạp xe ra trạm xăng gần nhất.
Khởi động xe cũng không phải dễ dàng gì với những phái đẹp. Với những chiếc xe còn mới thì không phải vấn đề, nhưng như chiếc Mobylette trải qua hơn 50 mùa xuân của Kiều Trinh thì cũng phải đạp đến chục guồng chiếc xe mới "tỉnh" rồi kêu lên khe khẽ.
Khi moped trở thành “người tình”
“Ngày 23/12/2012, mình đang đi Cady thì vấp phải hòn đá, xe đổ, khăn của mình mắc phải nan hoa, kết quả mình bị ngã gẫy xương bả vai. Nhưng mình vẫn dậy tắt máy, kiểm tra xe có sao không rồi mới ngã ra bất tỉnh”.
Xót xe hơn xót người, vì theo Trinh, “Sơn gin bị xước thì chẳng thể sơn lại, chứ xương gẫy lại lành chứ có gì đâu”.
-c9705.jpg)
Vất vả đạp xe đến mướt mồ hôi, nhưng gương mặt Kiều Trinh vẫn rạng rỡ nụ cười
Có lẽ với họ, moped đâu chỉ là một phương tiện di chuyển thông thường, nó đã trở thành “người tình”.
Không như Vespa cổ, đồ sộ, uốn lượn những đường cong. Moped đơn giản nhẹ nhàng với bộ khung nhỏ, ghi đông như xe đạp, có pê đan khởi động kiêm bàn đạp những khi có trục trặc. Rõ ràng với con gái, moped dễ dàng xoay trở hơn và có phần nữ tính hơn cả Vespa.
-c9705.jpg)
Những bóng hồng Moped như những bông hoa điểm xuyến đường phố, cho ta chậm lại giữa cuộc sống vồn vã
“Có thể nhiều người nghĩ chúng tôi hơi dị, nhưng khi bạn hiểu và ngấm moped, chắc hẳn bạn cũng sẽ như tôi” – lấy lời của Kiều Trinh thay cho cái kết của một bài viết. Còn riêng tôi, người viết bài, mỗi sáng sau buổi gặp gỡ ấy, đi trên đường, tôi chỉ mong gặp một chiếc moped phóng qua. Để ngắm một làn tóc bay bồng bềnh, để thưởng thức những nét thanh mảnh của xe, để nghe những âm thanh chầm chậm với những làn khói xanh nhỏ phả từ ống pô bé xíu. Tất cả không gian và thời gian như chững lại, nhường chỗ cho một bóng hồng đi moped.